K-19
TÀU NGẦM TỬ THẦN

 

Dựa trên những sự kiện có thật.

 

Suốt 28 năm dài, đã không ai
có thể kể lại câu chuyện này.

 

Năm 1961,

 

Liên Xô đã có đủ vũ khí hạt nhân
để tiêu diệt thế giới những 2 lần.

 

Nuớc Mỹ có gấp 5 lần như vậy.

 

Cả 2 quốc gia vẫn tiếp tục
sản xuất thêm vũ khí.

 

Năm 1961

 

Mỹ chuẩn bị cho tàu ngầm hạt nhân
hoạt động gần Leningrad và Mát-xcơ-va.

 

Chính phủ 2 bên tin rằng chiến tranh
là điều không thể tránh khỏi.

 

Vấn đề chỉ là khi nào.

 

Và ai sẽ tuyên chiến trước.

 

Các khoang báo cáo!

 

-Khoang 1, có mặt và sẵn sàng!
-Khoang 2, có mặt và sẵn sàng!

 

Khoang 4, có mặt và sẵn sàng!

 

Khoang 5, có mặt và sẵn sàng!

 

- Khoang 6, có mặt và sẵn sàng!
-Khoang 7, có mặt và sẵn sàng!

 

-Khoang 8, có mặt và sẵn sàng!
-Khoang 9, đủ người và sẵn sàng!

 

-Khoang 10, có mặt, sẵn sàng!
-Đồng chí thuyền trưởng!

 

Đã đủ nhân sự và sẵn sàng
khởi động động cơ khai hỏa chính.

 

Bắt đầu quy trình khai hỏa
khẩn cấp vũ khí hạt nhân.

 

Đồng chí thuyền trưởng, Phòng
Chính trị đã sẵn sàng làm việc.

 

Xin lỗi.

 

Mở thủy lực đến ống phóng ngư lôi 1!

 

Đồng chí thuyền trưởng,

 

Mát-xcơ-va xác nhận giao quyền
sử dụng vũ khí hạt nhân.

 

Ống phóng ngư lôi 1 mở.
Hoàn toàn không ngập nước.

 

Nạp điện bệ phóng ngư lôi.
Nạp điện bệ phóng ngư lôi 1!

 

Poliansky, giữ hướng đi và vận tốc!

 

Hướng ổn định 2-9-0.
Vận tốc 6 hải lý!

 

Nắp ống phóng 1 mở.
Hoàn toàn không ngập nước!

 

Đang nạp nhiên liệu.

 

Tiến hành khởi động đầu đạn
trên ngư lôi 1.

 

-Ống nhìn, đưa lên!
-Ống nhìn đang lên.

 

Gemichev, trở về phòng điều hành!

 

Chuẩn bị khởi động ống phóng
ngư lôi 3!

 

Bật nút khai hỏa bệ phóng nấc 1.

 

Bệ phóng vào vị trí 1.

 

Còn 60 giây vào tầm.

 

Chuẩn bị lặn khẩn cấp sau khi
khai hỏa.

 

Ngư lôi 1 đã nạp nhiên liệu.
Bệ phóng đã nâng.

 

-Bệ phóng đã nâng.
-Hạ ống nhìn.

 

Sẵn sàng cho quy trình khai hỏa.

 

-Phóng ngư lôi 1!
-Thời gian còn lại: 15 giây!

 

14, 13, 12...

 

11, 10...

 

Thuyền trưởng, họ đã bắn ta!

 

Ngư lôi địch ở hướng 1-9-0.

 

-7
-Cho tàu lặn, độ sâu 50 m!

 

-Giữ độ sâu 50 m!
-Cho 2 động cơ chạy hết tốc lực!

 

Cùng chạy hết công suất!

 

3, 2, 1. Thuyền trưởng!

 

Điều chỉnh lại bằng tay ngay!

 

Hệ thống điều chỉnh phóng
ngư lôi không hoạt động!

 

-Ngư lôi địch cách ta 6000m
-Xong bài tập.

 

Sao, đồng chí Polenin...

 

Anh giải thích việc này thế nào?

 

Thưa Đô đốc, chỉ là 1 trục trặc
nhỏ trong quy trình khai hỏa.

 

Đồng chí thuyền Trưởng, tôi cần biết
tên những người chịu trách nhiệm.

 

Tôi không biết. Làm sao tôi
biết được tên gã đần

 

đã cung cấp bộ cách điện
30 xu cho 1 cái máy 50 xu?

 

Tôi phải đấu tranh chống điều đó
trước khi chiến đấu thật sự!

 

Đồng chí Đô đốc, Tàu sẽ hạ thủy
đúng theo lịch trình

 

trước cuối tháng.

 

Tôi sẽ cho ông 1 tên.
Tên tôi, Polenin.

 

Mikhail. Thuyền trưởng, K-19.

 

Ghi đi.

 

Sau khi hoàn tất thành công
các thử nghiệm...

 

với các hệ thống cơ khí, lực đẩy
và điều khiển

 

ở biển Bering

 

anh sẽ cho tàu lặn dưới lớp băng
đến khu vực này

 

và thử nghiệm phóng đầu đạn.

 

Tôi được lệnh chuẩn bị cho K-19
thử nghiệm ở biển, và tôi sẽ làm y vậy.

 

Nhưng thử nghiệm chưa hoàn tất

 

mà phải thực hiện 1 việc tầm cỡ đó

 

xin thưa là có thể hơi quá sớm.

 

Tôi không nghi ngờ gì

 

là K-19 đã có thể thực hiện
sứ mạng của nó.

 

Chiến dịch Bắc Cực đâu phải
chỉ là 1 bài tập đơn thuần.

 

Điều gì có thể ngăn cản người Mỹ
tiêu diệt Mát-xcơ-va và Leningrad?

 

Chỉ 1 điều.

 

1 ý thức nào đó

 

là sẽ có phản hồi ngay tức khắc.

 

K-19 chính là ý thức đó.

 

Nhưng trước khi Kennedy được chính
phi cơ dọ thám của hắn thông báo

 

là có K-19 và nó đang hoạt động

 

Tôi đã hứa với đồng chí Khrushchev...

 

Tổng thống Mỹ sẽ biết tin này
trước cuối tháng.

 

Đồng chí Thống soái

 

biết đâu thuyền trưởng Polenin có thể.

 

Thuyền trưởng Polenin đặt tàu và lính
của mình trước Đảng.

 

Anh ta sẽ ở dưới quyền của anh.

 

Chỉ có thế thôi.

 

Bán đảo Kola

 

-Có một thuyền trưởng vừa đến.
-Thuyền trưởng.

 

-Tên anh là gì?
-Demichev.

 

Sĩ quan phụ trách ngư lôi,
thưa thuyền trưởng.

 

Cho phép tôi hỏi tên thuyền trưởng
và mục đích đến đây?

 

Tên tôi là Vostrikov.
Thuyền trưởng Polenin đâu?

 

Mời vào.

 

Chi đó?

 

-Xin chào Thuyền trưởng.
-Đồng chí thuyền trưởng Vostrikov.

 

Được rồi, Yuri. Mời vào.

 

Thuyền trưởng.

 

Vì thời gian quá gấp rút đối
với các thử nghiệm.

 

Ban chỉ huy đã muốn có
kinh nghiệm của anh.

 

Tôi cũng rất vui mừng
được như vậy.

 

Có thể sẽ rất khó khăn

 

Làm nhiệm vụ của mình
chẳng có gì là khó cả, thưa thuyền trưởng.

 

Tôi đang chuẩn bị trình bày với
thuyền trưởng về thủy thủ đoàn và tàu ngầm.

 

-Tôi hiểu.
-Vấn đề là điều chỉnh nó.

 

Nhưng tôi được báo đến mai
thuyền trưởng mới đến.

 

Ta có thể họp sau. Xin vui lòng
cho tôi xem tàu trước.

 

Vâng, tất nhiên.

 

Cuối cùng thì tuốc bin cũng
hoạt động tốt.

 

May lắm thì trong 1 tuần nữa
mới thử nghiệm được.

 

Thiết bị chưa giao đủ,
đồng chí thuyền trưởng.

 

-Ghi nhận, thưa thuyền trưởng.
-Khoang phản ứng hạt nhân.

 

Cho vận hành ở nhiệt độ nào?

 

Để thử nghiệm tuốc bin
chỉ chạy có 50%, thưa thuyền trưởng.

 

Các thanh hấp thu nhiệt ra sao?

 

3% trên mức bình thường.

 

Sĩ quan phụ trách lò phản ứng đâu?

 

Trung úy Yashin?

 

Người này say rồi!
Anh để như thế sao?

 

-Tất nhiên là không.
-Cho kỷ luật người này!

 

Hãy báo cấp chỉ huy điều
người thay thế ngay lập tức!

 

Tuân lệnh!

 

Trung úy Yashin giỏi nhất về
phản ứng hạt nhân trong Hải quân.

 

Trước đây anh ta chưa bao giờ say.
Ta cần anh ấy, thưa thuyền trưởng.

 

Tôi xin thuyền trưởng nghĩ lại.

 

Tôi muốn tàu ngầm này xuống nước.
Thử nghiệm ở biển bắt đầu trong 2 tuần.

 

Tàu chưa sẵn sàng, thưa thuyền trưởng.
Vấn đề là Mát-xcơ-va.

 

Họ cứ tổ chức tham quan cho
các quan chức lớn.

 

Trong khi ta kẹt ở đây với thợ thuyền
bất tài và phụ tùng hỏng hóc.

 

Thử nghiệm ở biển sẽ bắt đầu
như dự kiến.

 

Thực hiện hay là chìm.

 

Trong lịch sử Hải quân Xô Viết

 

chưa thủy thủ nào

 

từng được giao tàu ngầm như K-19.

 

Đây là tàu ngầm tối tân nhất thế giới.

 

Các anh đã được trao danh dự
làm thủy thủ trên tàu ngầm này.

 

Tôi đã được trao vinh dự làm
thuyền trưởng của các anh.

 

Không có tôi,

 

Các anh sẽ chẳng là gì.

 

Không có các anh

 

tôi cũng chẳng là gì.

 

Tất cả chờ đợi rất nhiều ở ta,

 

ta sẽ không thất bại!

 

Ta bị nguyền rủa rồi.

 

Từ từ giữ cho cân bằng.

 

Giữ chắc nhé!

 

Xuống đi, xuống!

 

Cho tôi qua. Cho phép tôi qua.

 

-Gì đấy?
-Ống dò mới cho phòng sóng âm.

 

-Cứ làm, lắp đặt đi.
-Tôi làm việc ở lò phản ứng.

 

-Còn sĩ quan phụ trách sóng âm?
-Anh ấy nghỉ phép cả ngày.

 

Tôi cho phép họ thay phiên nhau.

 

-Như vậy hiệu quả hơn.
-Không nghỉ phép nữa, bỏ hết.

 

-Tất cả phải có mặt để làm việc.
-Tuân lệnh.

 

Đồng chí thuyền trưởng.

 

Trung úy Vadim Radtchenko
trình diện nhận công tác.

 

Tôi sẽ phụ trách phản ứng
hạt nhân.

 

Trước đây anh công tác ở đâu?

 

Học viện Hạt nhân.

 

Người này chưa vận hành lò
phản ứng ở biển bao giờ!

 

Tôi đã đứng đầu lớp.

 

Cảm ơn anh.

 

-Hãy đến trình diện bộ phận hạt nhân.
-Tuân lệnh.

 

-Lối kia.
-Cảm ơn.

 

-Thuyền trưởng
-Nếu anh ta không giỏi

 

Ban Chỉ huy đã chẳng cử
anh ta đến đây.

 

Sĩ quan đến!

 

Pavel Loktev, kỹ sư trưởng.

 

Stepan Komarov, Anatoly Subachev...

 

Grigori Dyomin, Oleg Argunov.

 

-Hãy chỉ tôi đến phòng điều khiển.
-Anatoli!

 

Coi chừng! Tôi phải ngừng xe tải!

 

Họ đã cho tôi nhầm thuốc!s

 

Ngừng xe lại!

 

Ngừng lại, ngừng lại!

 

Lầm thuốc rồi!

 

Anh đã cho tôi lầm thuốc!

 

Đồ ngu! Ngừng lại!

 

Bác sĩ!

 

Đó là bác sĩ!

 

Ông ấy chết rồi.

 

Cứ ở với ông ấy cho đến khi
xe cứu thương đến.

 

Còn các anh, trở lại làm việc đi.

 

Trở về vị trí!

 

Gavril!

 

Thuyền trưởng. Từ khi chất hàng lên

 

Tàu nghiêng nửa độ về phía trái.

 

Tôi đã thử mọi cách nhưng
vẫn không cân bằng được.

 

Nửa độ thì xử lý được.

 

Ta sẽ cân bằng lại bằng nước biển
cho đến khi về cảng.

 

Nếu trở về đến cảng.

 

Thuyền trưởng biết anh em đặt tên
tàu ngầm này là gì không?

 

''Hung thần của góa phụ.''

 

5 người đã chết vì hơi độc
khi hàn kín khoang tàu.

 

4 người nữa trong khi đóng tàu.
Bây giờ đến bác sĩ.

 

Chai sâm banh không bể

 

10 người chết

 

và thậm chí tàu còn chưa rời bến.

 

Tôi ngạc nhiên là họ tâm sự
với chỉ huy trưởng như vậy.

 

Thủy thủ đoàn là 1 gia đình,
thuyền trưởng là người cha.

 

Chính cha tôi làm khiếp sợ
hơn là khoan dung.

 

Tôi nghe nói có 2 chuyện kể
về cha anh.

 

1: Ông ấy là anh hùng
trong cách mạng.

 

2: Ông ấy chết trong trại cải tạo.

 

Cả 2 đều đúng.

 

Kiểm tra an toàn dưới đó
thế nào rồi?

 

Đang tiến hành.

 

Misha, Misha.

 

Mi ở đây nhé.

 

Chỉ có 40 cm mà cậu ấy cho
chuột hưởng hết 1 nửa.

 

Yevgeni...

 

Quấn quanh cái ấy của cậu đi.

 

Tia Gamma có thể.

 

Nhớ mang cái này trình
bác sĩ mỗi ngày nữa.

 

Để làm gì?

 

Ông ấy đọc nó và cho cậu biết
khi nào thì chim của cậu rụng.

 

Thuyền trưởng?

 

Tôi là Gennardi Savran,
nhân viên y tế mới.

 

-Trước đây anh làm ở đâu?
-Tôi làm việc ở căn cứ này.

 

Họ bảo có tình trạng khẩn cấp.
Nên tôi đến ngay.

 

Hân hạnh đón bác sĩ lên K-19.

 

Thuyền trưởng, ta sẽ nhanh chóng trở về,
phải không?

 

-Tôi hay
-Sao?

 

say sóng.

 

Quý vị, quý vị!

 

Misha, thôi mà.

 

-Vostrikov lấy vợ
-Yuri, cậu đã hứa, cậu đã hứa.

 

Vostrikov lấy vợ có người
thân làm lớn trong Đảng.

 

Ông ấy biết dùng nĩa loại nào
để trộn xàlát, nên họ cho ông
ấy làm thuyền trưởng.

 

-Đó là lý do anh chẳng lên chức bao giờ.
-Im đi.

 

Ở đây ai cũng là cộng sản tốt cả.

 

-Mừng cộng sản giỏi!
-Uống mừng cộng sản giỏi!

 

Các anh say rồi. Ngồi xuống!
Ăn nói cẩn trọng một chút chứ!

 

Thuyền trưởng Vostrikov chưa biết
anh em theo cách của tôi.

 

Với chúng tôi thì anh vẫn
là Thuyền trưởng.

 

Nghe này, ông ấy là thuyền trưởng,
Còn tôi chỉ là sĩ quan điều hành.

 

Tôi rất vui, tôi sẽ ở chung với anh em.

 

Đến lượt tôi.

 

Nghe nói có 1 phi hành gia đã bay
quanh trái đất trước Yuri Gagarin.

 

nhưng anh ta không đủ trung thành

 

để giữ miệng giữ mồm

 

khi hệ thống cấp cứu không hoạt động.

 

Nên bây giờ

 

họ xem như không có anh ta.

 

Gagarin vậy là may đấy.

 

Hy vọng ta cũng may như vậy!

 

-Chúc may mắn!
-Chúc may mắn!

 

Katya!

 

-Em đừng lo!
-Đừng đi!

 

Anh!

 

Bộ trưởng bộ Quốc phòng Zolentsov,
Đô đốc Bratyeev...

 

Chúng tôi xin phép thực hiện mệnh
lệnh để bảo vệ quê hương.

 

Hãy làm nhiệm vụ với đất nước!

 

-Tất cả về vị trí!
-Tất cả về vị trí!

 

-Từng hàng 1!
-Từng hàng 1!

 

-Từng hàng 1!
-Xác nhận!

 

Chuẩn bị hạ thang!

 

Chuẩn bị hạ thang!

 

Thang đã hạ!

 

Thang đã hạ!

 

K-19 sẵn sàng ra biển,
thưa thuyền trưởng.

 

Động cơ trái, chạy chậm!

 

Cùng vận tốc chậm!

 

Hy vọng anh đã chọn đúng người!

 

-Các khoang, chuẩn bị lặn!.
-Nắp khoang trên đã đóng chặt!

 

-Mở khoang giữa.
-Ngăn khoang giữa đã mở.

 

-Đã sẵn sàng lặn, thưa thuyền trưởng.
-Cho lặn.

 

Vận tốc 6 hải lý.
Cho xuống sâu 50m.

 

Vận tốc 6 Hải lý.
Cho xuống sâu 50m.

 

-Lặn 50m.
-2 động cơ cùng vận tốc chậm.

 

Cùng vận tốc chậm.

 

-Hướng?
-Hướng ổn định là 3-2-3.

 

-Độ sâu dưới vỏ tàu.
-Sóng âm 350m, thưa thuyền trưởng.

 

20m.

 

30m.

 

Đừng lo. Khi tăng áp thì sẽ hết.

 

Hãy giả có lửa cháy do điện ở bếp.

 

Lửa cháy ở cầu dao điện 65.

 

Đây là bài tập, nhắc lại,
đây là bài tập.

 

Nhắc lại, đây là bài tập.

 

Kẹt rồi!

 

50m!

 

Lửa đã cháy lan đến khoang kế!

 

Cho tình huống điện hỏng
ở khoang 4!

 

Điện hỏng ở khoang 4!
Đây là bài tập!

 

Khoang 4, mất điện!

 

-Đây là bài tập!
-Đèn cấp cứu! Đi đi.

 

Lửa ở bếp đã dập tắt,
thưa thuyền trưởng.

 

Quá nhiều tổn thất, hư hại.

 

Cho ngập nước ở khoang 4
Bắt họ thao tác trong bóng tối!

 

Nếu đây không phải là bài tập

 

thì tàu sẽ bị hư hại nặng và
1 nửa thủy thủ đoàn đã chết.

 

-Cho tôi gặp sĩ quan chỉ huy.
-Ngày mai thử lại đi.

 

Tôi chỉ muốn nói là

 

Tôi rất thông cảm về việc
thay đổi cấp chỉ huy

 

Những quyết định đó không
phải lúc nào cũng dễ hiểu.

 

Cảm ơn, đồng chí Suslov.

 

Dù sao, anh cũng phải thấy
đây vẫn là 1 vinh dự

 

vì được làm việc trên tàu
dù ở vị trí nào.

 

-Tất nhiên.
-Đây là 1 tàu ngầm lịch sử.

 

Xin lỗi.

 

Kiểm tra áp lực ở đuôi tàu à?

 

Vâng, thưa Trung úy.

 

Hình ảnh tôn giáo đã bị cấm
anh biết chứ?

 

Pavel, đây là tương lai

 

Xe hơi không cần nhiên liệu.
Điện miễn phí cho mọi gia đình.

 

Biết đâu có cả du hành lên
các hành tinh nữa.

 

Đúng là 1 vinh hạnh được
góp phần vào tương lai đó.

 

Vâng, thưa trung úy.

 

Chào quý vị.

 

-Gì thế?
-Ra biển chúng tôi chỉ tắm ngày thứ 7.

 

Các vị trí chuẩn bị. Lửa do
hóa chất ở phòng máy.

 

Đây là bài tập.

 

Coi chừng!

 

Lửa ở cầu dao chính. C2L.

 

Bể valve ở khoang 8!

 

Nhiên liệu ngư lôi tràn ở
khoang ngư lôi!

 

Bắt đầu lại từ đầu!

 

Các đồng chí, sĩ quan và thủy thủ,
hãy nhớ là

 

các tuyên truyền của Mỹ
sẽ tìm cách tác động vào

 

các bản năng cơ bản nhất của ta.

 

Lòng tham, dục vọng,
tính cách cá nhân.

 

Trong các hệ tuyên truyền Mỹ
ta sẽ thấy là mọi người

 

đều có xe, có quần áo đẹp
1 căn hộ tốt.

 

nhưng ta sẽ không bao giờ thấy
được sự thật sau lời nói dối đó.

 

ta sẽ không thấy chó berger cắn người
đình công và những người biểu tình.

 

Ta sẽ không thấy người ăn xin
kẻ vô gia cư

 

những khu ổ chuột da đen ở
miền Nam.

 

Ta sẽ không thấy
những kẻ hiếu chiến

 

đang đe dọa thế giới với 1
ngày tận thế bằng hạt nhân.

 

Chờ lệnh tập khai hỏa ngư lôi số 8!

 

Ngư lôi 8 chưa nạp, thưa thuyền trưởng.

 

Tôi biết rồi.

 

Các anh hãy tháo ngư lôi 7,
nạp ngư lôi 8.

 

Làm ngay đi!

 

Thuyền trưởng.

 

Có băng ở độ lặn của ta.

 

Đề nghị ta lặn sâu hơn
và làm bài tập sau.

 

Không được. Đâu thể ngừng tạo
băng trong khi giao tranh.

 

Hãy tháo ngư lôi 7.
Nạp ngư lôi 8!

 

Tháo ngư lôi 7. Nạp Ngư lôi 8!
Đây là bài tập!

 

Chừng nào mới ngừng tập?

 

-Cũng phải nghỉ ngơi chứ!
-Yeveski, im đi.

 

Về vị trí công tác ngay!

 

Nhanh!

 

Chuẩn bị động cơ!

 

Rút ngư lôi!

 

Mở khoang ngư lôi số 8!

 

Ngư lôi di chuyển!

 

Ngư lôi đang di chuyển!

 

Dmitri, nhanh lên! Cứu tôi!

 

Đừng ngừng lại!

 

-2 người bị thương!
-Bảo bác sĩ lo cho họ

 

và bắt đầu bài tập lại.

 

-Thiếu 2 người, thưa thuyền trưởng.
-Bảo họ cho ngư lôi 7

 

trở vào ống phóng 7
và bắt đầu thao tác lại!

 

Ngư lôi đang di chuyển!

 

Ngư lôi đang di chuyển!

 

Đang vào, xong rồi.

 

Nghiêm!

 

Nghỉ!

 

Tôi nghe báo đã có vài lời than phiền.

 

Nhưng tôi có nói: Chắc chắn
không phải người của tôi

 

Họ là lính giỏi nhất trong hạm đội.

 

Họ sẽ chịu đựng cho tới cùng!

 

Vậy

 

có ai than phiền gì không?

 

Bọn tôi không than phiền,
thưa thuyền trưởng.

 

Tốt.

 

Không phải lỗi anh em

 

mà là lỗi của các anh.

 

Các sĩ quan chỉ huy.

 

Các anh đã không đặt tiêu chuẩn
phấn đấu cao

 

để điều chỉnh thiếu sót của họ.

 

Nếu các anh làm tốt phần việc
mình, họ sẽ làm tốt việc của họ.

 

Thế thôi.

 

-Tên cô ấy là gì?
-Katya.

 

Xinh đấy..

 

Rất xinh.

 

-Xin lỗi.
-Tôi đang viết thư cho cô ấy.

 

-Rồi gởi đi cách nào?
-Phòng khi tôi chết.

 

Phòng khi cậu chết?

 

Ừ. Phòng khi tôi chết.

 

Báo cáo cho thuyền trưởng.
Còn 5 hải lý đến khu vực phóng.

 

Chúng ta đã đến sớm.

 

Chào anh em!

 

Hướng tàu 1-8-5.

 

1-8-5.

 

Thuyền trưởng.

 

Thuyền trưởng.

 

Chuẩn bị bài tập lặn khẩn cấp.

 

Chân vịt mũi kẹt ở 20 độ.

 

-Chân vịt mũi kẹt ở 20 độ
-Đã chỉnh. 20 độ.

 

-2 chân vịt mũi kẹt 20 độ.
-Đang liên lạc phòng máy.

 

Nhanh!

 

120m.

 

130m.

 

140m.

 

150m.

 

Cho tàu lặn xuống tối đa.

 

Lặn xuống 250m.

 

2 động cơ chạy chậm.

 

240m.

 

250m.

 

Thuyền trưởng, tôi xin phép nhắc
nhở là lặn dưới 250m.

 

là 1 việc liều lĩnh quá đáng.

 

Cứ lặn tiếp đến 300m.

 

300m là gần độ áp lực tối đa.

 

Tôi biết rồi.

 

260m.

 

Lặn xuống 300.

 

280m.

 

290m.

 

300m, thưa thuyền trưởng.

 

-Cân bằng chân vịt.
-Cân bằng chân vịt ở mũi.

 

Tập tình huống ngập nước
ở phòng ngư lôi sau

 

và nổi lên khẩn cấp!

 

Lên khẩn cấp dưới lớp băng như thế
không tốt đâu, thưa thuyền trưởng.

 

Không cần ý kiến của anh.

 

Tràn nước khoang 10.
Trở lên khẩn cấp!

 

Đi đi, nhanh lên!

 

Về vị trí!

 

Poliansky, chân vịt hoạt
động tối đa!

 

Quay vòng 20 hải lý!
Cho chạy hết vận tốc!

 

Chân vịt quay tối đa,
hết vận tốc! 20 hải lý!

 

Pavel, chêm lại!

 

Giữ chắc nhé! Làm đi!

 

Đi đi! Làm đi!

 

-Vết nứt đã hàn, thưa thuyền trưởng.
-Giỏi lắm!

 

Đề nghị ở độ sâu an toàn,
thưa thuyền trưởng.

 

-Lớp băng dầy bao nhiêu?
-Kornilov.

 

Báo cáo về lớp băng!

 

-Nhanh lên, nhanh lên!
-Ở vùng này, không đầy 1m.

 

-Báo cáo này xưa cả tuần!
-Thời điểm này trong năm

 

Lớp băng càng lúc càng mỏng.
Cứ lên.

 

Tôi không chắc có thể điều
khiển với vận tốc đó.

 

-Tôi cũng không chắc.
-130m.

 

120m.

 

-110m.
-Xả bớt nước!

 

-Tàu bắt đầu đảo!
-Hãy để tàu ở độ sâu an toàn!

 

-Từ chối.
-80m!

 

Phòng bơm, có tháo bồn chứa không?

 

Tàu nghiêng qua trái!

 

-Xả nước bên trái, đóng bên phải!
-Chuyển qua bơm khí!

 

-60 m.
-Ngưng động cơ.

 

Ngừng cả 2 động cơ!

 

-Thăng bằng lại đi, mẹ kiếp!
-40 m!

 

-Chuẩn bị va chạm!
-Chuẩn bị va chạm!

 

Chuẩn bị va chạm!

 

Lên phòng máy.

 

Tăng điện đài và sóng rađa.

 

Cho quét 3 vòng, tầm vừa.

 

Chuẩn bị phóng ngư lôi
thử nghiệm thứ 1.

 

Chuẩn bị phóng ngư lôi thử nghiệm 1!
Đây không phải là bài tập!

 

Đài chỉ huy, phòng máy
có mặt và sẵn sàng!

 

Chuẩn bị ống phóng 3 để phóng
ngư lôi thử nghiệm!

 

Nạp điện bệ phóng ngư lôi!

 

Mở nắp ống ngư lôi số 3!

 

Đồng chí thuyền trưởng, Mát-xcơ-va
xác nhận giao quyền phóng ngư lôi!

 

Chú ý! Bắt đầu quy trình khởi động!

 

Đồng ý.

 

Đang nạp nhiên liệu.

 

Giả khởi động đầu đạn,
ngư lôi thứ 3.

 

Làm đi, nhanh lên!

 

-Điện?
-Không nạp điện.

 

Rađa, sóng âm. Nạp chưa?

 

Không nạp.

 

-Đã nạp nhiên liệu, bệ phóng đã nâng.
-Quy trình khai hỏa sẵn sàng!

 

Khai hỏa ngư lôi 3!

 

Thời gian còn lại:

 

15 giây.

 

14, 13, 12...

 

11, 10, 9...

 

8, 7...

 

6, 5...

 

4, 3...

 

2, 1.

 

Xác nhận đầu đạn đã phóng,
thưa thuyền trưởng,

 

Chúc mừng, đồng chí thuyền trưởng.

 

Ta vừa lưu danh hậu thế trong sách sử!

 

Thuyền trưởng!

 

Hãy báo cáo về căn cứ chỉ huy.

 

Tuân lệnh.

 

Tôi là thuyền trưởng.

 

Chúng tôi đã phóng đầu đạn
thử nghiệm thành công.

 

Anh em có thể rời vị trí chiến đấu.

 

Hoan hô!

 

Tôi sẽ nêu tên anh vì đã rời vị trí.

 

Và tôi cũng nêu tên anh
trong báo cáo của tôi!

 

Anh đã đưa tàu ngầm và thủy thủ
vào tình huống nguy hiểm quá đáng.

 

200 triệu công dân Xô Viết đang
cần chúng ta, thuyền trưởng Vostrikov...

 

để cứu họ khỏi hiểm hoa hạt nhân.
Anh cũng đã khiến họ bị nguy hiểm.

 

Tôi đã đưa tàu ngầm và anh em
đến ranh giới

 

vì ta cần biết ranh giới là ở đâu.

 

120 người này giờ đây là 1 tập thể vì
đã cùng thực hiện chung 1 điều gì đó.

 

1 điều họ đã nghĩ là không làm được.

 

Lần sau, khi không phải là bài tập nữa

 

Họ sẽ đi đến mức đó, vượt qua
nó và chết, nếu cần

 

vì nhiệm vụ đòi hỏi như vậy!

 

Lần này là thuyền trưởng may đấy.

 

Tôi mong mình ở trên tàu ngầm
khác khi thuyền trưởng hết may.

 

Misha, Yeltsin, lại đây mau. Tất cả!

 

Lấy đồ giặt ra khỏi đó!
Hãy đứng quanh lá cờ.

 

Gỡ quần áo xuống nhanh lên!!

 

Branan, ngủ à? Nhanh lên!
Lại gần hơn!

 

Tất cả đứng sát lại!

 

Lại gần, gần nữa!

 

Gần nữa!

 

Đội chiến thắng lại gần đây!

 

Dmitri, cười đi!

 

Hay lắm.

 

Mọi người ổn chứ?
Có vấn đề gì không?

 

Không, à có. Hiện tượng
ngưng tụ ở ngăn phản ứng.

 

Nhưng tôi đã đóng máy phát
điện số 3

 

để giảm ngưng tụ.

 

Tôi tin ở anh, anh biết chứ.

 

Vâng, đồng chí thuyền trưởng.

 

Đồng chí thuyền trưởng.
Có lệnh của Ban Chỉ huy.

 

Đồng chí chỉ huy trưởng,
thủy thủ đoàn đang chờ lệnh.

 

Ta đã nhận được tin từ Mát-xcơ-va.

 

Họ chúc mừng ta đã phóng đầu
đạn thành công.

 

-Ta đã chứng tỏ khả năng!
-Sẵn sàng phục vụ đất nước!

 

Họ giao cho ta 1 công tác mới!

 

K-19 sẽ phải đi tuần
bên bờ biển phía đông

 

của nước Mỹ.

 

Đây là 1 sứ mạng có tầm chiến
lược hết sức quan trọng.

 

Tàu ngầm sẽ hoạt động thật sự!

 

Hãy làm hết sức mình!
Tôi chờ đợi điều đó!

 

Tất cả giải tán!

 

Hắn suýt làm cả tàu bỏ mạng
hôm nay.

 

Và để làm gì?

 

Để chứng tỏ là đã không lên chức
nhờ lấy cháu của Giám đốc tình báo.

 

Anh vẫn là thuyền trưởng của
chúng tôi, Misha.

 

Người duy nhất chúng tôi tin tưởng.

 

-Thuyền trưởng Polenin?
-Vâng.

 

Thuyền trưởng Vostrikov cần gặp
thuyền trưởng ở phòng bản đồ.

 

Ừ.

 

Ban Chỉ huy muốn ta hành động
càng nhanh càng tốt.

 

Hành trình của ta sẽ đưa ta
đi qua căn cứ NATO ở Jan Mayan...

 

Từ đó đến vùng hoạt động của ta.

 

400 km ngoài bờ biển.

 

giữa Washington...

 

và New York.

 

-Quay vòng 15 hải lý!
-Vận tốc 15 hải lý!

 

Vận tốc 15 hải lý!

 

-Ngắt điện, hạ ống nhìn.
-Ống nhìn đang hạ.

 

Cho tàu lặn sâu.

 

Andrei, thêm rượu đi.

 

Chỉ được 1 ly thôi.

 

Nhưng vì ta giỏi nhất trên đời này

 

1 ly rượu vang đỏ với bữa ăn

 

là cách mà Ban chỉ huy khen ta
là độc nhất vô nhị trên đời này.

 

Không phải đâu, đó là vì
ta đang ngồi trên 1 đống uranium.

 

Rượu vang đỏ cho ta chất
Strontium.

 

Hay là làm mất đi nhỉ?

 

Đại khái, có tác dụng tốt.

 

Vậy, ta đang ở 70 dặm

 

cách Jan Mayan, căn cứ NATO.

 

1 ngọn núi, không có cây
15 người

 

1 trạm liên lạc điện đài.

 

Tôi đã thấy hòn đảo đó biết
bao lần từ ống nhìn.

 

Yevgeni!

 

Gì thế?

 

Tớ bắt đầu nhớ cây cỏ

 

nhớ mặt trời nhớ các vì sao.

 

Ở dưới nước mãi rồi cũng quen thôi.

 

Nếu tôi ra được

 

tớ sẽ xin xuống mỏ than
làm việc với anh em nhà tớ

 

nên với tớ cũng thế thôi.

 

Áp lực ở hệ thống điện lò phản ứng
sau quá mạnh!

 

Kiểm tra các đầu cảm ứng khác!

 

Xác nhận mất áp suất!

 

Cho tôi qua! cẩn thận!

 

-Có rò rỉ!
-Đưa quy trình khẩn cấp đây!

 

-Nhanh lên!
-Trung úy.

 

Tôi thấy máy bơm dùng quá
nhiều điện

 

trong lúc thử động cơ, nhưng đã
không nghĩ là nghiêm trọng như vậy.

 

Tránh ra!

 

Nhanh lên!

 

Trung úy, thanh kiểm nhiệt
đang xuống.

 

-Bơm phụ!
-Pavel, hệ thống bơm phụ!

 

-Bơm cũng không hoạt động!
-Khởi động lại!

 

Tôi làm rồi, nhưng áp suất vẫn xuống!

 

Xác nhận.

 

-Nhưng các thanh sẽ làm nguội bớt,
phải không?
-Không.

 

Chúng không kiểm soát được phản
ứng. Phải có chất giảm nhiệt.

 

Nhiệt độ bên trong đã lên đến
400 độ và đang tăng!

 

Giảm cân bằng!

 

Chuyện gì thế?

 

Hệ thống làm nguội ở bộ
phận phản ứng cuối tàu đã hỏng.

 

-Sao? Điều gì đã xảy ra?
-Có khác gì đâu?

 

-Trả lời! Cách nào?
-Không biết, thưa thuyền trưởng.

 

Trung tâm đang nóng dần lên.
Chuyến công tác thế là xong!

 

Tôi sẽ cho anh biết khi nào là xong!

 

Ai chịu trách nhiệm việc này?
Tôi muốn 1 cái tên!

 

Anh muốn tên à? Để tôi nói.
Vostrikov, Alexei.

 

-Ăn nói cẩn thận đó.
-Và 1 tên khác nữa.

 

Radtchenko, Vadim.

 

Chuyên viên lò phản ứng chưa có
kinh nghiệm mà anh đưa xuống đây.

 

Ta sẽ sửa chữa trục trặc này.

 

và đi tiếp tục.

 

-Nổi lên! cho tàu ngầm nổi!
-Cho tàu nổi lên!

 

-Tệ đến đâu?
-Rò rỉ trong bộ phận đóng kín.

 

Không có cách chi vào đó.

 

Nhiệt độ sẽ tiếp tục tăng
đến mức 1000 độ.

 

-Và
-Và gì?

 

-Sao nữa?
-Không biết.

 

Có thể sẽ có phản ứng dây chuyền.

 

Sẽ có thể có rò rỉ phóng xạ.

 

Lôi sẽ chảy qua lò phản ứng và

 

và gây nổ hạt nhân do nhiệt.

 

-Còn bao lâu?
-3 hay 4 giờ

 

có thể ít hơn.

 

Hãy tìm bất cứ ai, bất cứ
chức vụ gì

 

-và giải quyết việc này đi.
-Tuân lệnh!

 

Giải quyết ngay. Đó là
việc của anh, nghe chưa?

 

Đứng lên!

 

Đứng lên!

 

Đứng lên!

 

Chưa chán các bài tập hay sao?

 

Đi, nhanh lên!

 

Đây là thuyền trưởng.

 

Đã có trục trặc ở lò phản ứng sau.

 

Mọi biện pháp đang được áp
dụng để điều chỉnh tình hình.

 

Xin hãy ở tại vị trí công tác.

 

-Đoc lại đi.
-Trong trường hợp áp suất

 

đột ngột xuống trong mạch đầu

 

Phải tìm cách giảm sự tỏa nhiệt

 

Nhưng đâu có được. Valve
thoát hơi không có đây.

 

-Biện pháp gì?
-Đâu có biện pháp nào. Vô ích thôi.

 

Vấn đề là hệ thống cấp cứu,
họ chẳng bao giờ lắp đặt nó.

 

Khi nổi lên gần mặt nước, tôi
cần liên lạc với đài chỉ huy.

 

Tuân lệnh.

 

Sao không tắt lò phản ứng?

 

Tắt rồi, nhưng không quản
lý được phản ứng.

 

Nếu ta dùng lò phản ứng phía trước.

 

Ta có thể nối bơm dùng chúng
để làm nguội cả 2.

 

Không vào được đến chỗ rò rỉ
trong lò phản ứng!

 

Do đó, sẽ không hàn được chỗ hở

 

và khi đó sẽ có 2 lò phản ứng
không kiểm soát được.

 

Vậy, còn phải làm nguội lò
phản ứng nữa?

 

-Xin có ý kiến, thưa trung úy.
-Nói đi.

 

Chất làm nguội chỉ là nước chín.

 

Có 30 tấn nước ngọt trên tàu.

 

Ừ.

 

-Làm sao đưa vào bên trong?
-Đưa sơ đồ đây.

 

Tôi phải liên lạc với Ban chỉ huy!.

 

Tôi đang cố đây, thuyền trưởng.

 

Ống thoát hơi có thể cho nước làm
nguội sâu tận bên trong.

 

Có thể vào đến van trong và
bơm nước lạnh vào.

 

Ta có đến 30 tấn, thuyền trưởng.

 

Ống trong các ngư lôi có nhiều.

 

Hàn lại không bao lâu, chừng
30 phút tối đa.

 

-Nếu không sửa được?
-Hiroshima.

 

1.4 megatons, nếu tính luôn
2 lò phản ứng và các đầu đạn.

 

Chỉ có điều Hiroshima còn ít
hơn thế. Ít hơn nhiều.

 

Lấy canô. Cho anh em lên canô gấp.

 

Không được rời tàu.
Hãy tìm các ống nước.

 

Ta sẽ đi khi có sự đồng ý
của Ban chỉ huy. Đi đi!

 

-Liên lạc được với Ban chỉ huy chưa?
-Thưa chưa.

 

Thuyền trưởng, ăng ten
tầm dài đã hỏng.

 

Vết hàn đã nức khi ta nổi lên.

 

Tầm của điện đài cấp cứu
là bao nhiêu, 90 km?

 

-100 km, thưa thuyền trưởng.
-Nhiệt độ đã lên đến 490 độ!

 

Đúng rồi. Cầm đi, Dmitri.

 

Đưa cho tôi.

 

Đừng để mảnh vụn vào ống.

 

-Cưa sắt đâu rồi?
-Chú ý đây nhé.

 

Anh em, nghe đây.

 

Tôi thấy rằng lò phản ứng sẽ ảnh
hưởng đến công tác sửa chữa.

 

Anh em sẽ đi từng 2 người
1 ở trong đó 10 phút tối đa.

 

-Tôi sẽ đi với nhóm đầu.
-Không.

 

Tôi cần có sĩ quan chỉ huy.

 

-Nhưng tình hình này
-Tôi ý thức rõ tình hình!

 

-Không được!
-Tôi sẽ đi trong nhóm đầu.

 

-Đó là bổn phận của tôi.
-Tôi đã sẵn sàng.

 

Anh sẽ theo nhóm thứ 3
để kiểm tra việc sửa chữa.

 

Tuân lệnh.

 

Thế thôi. Làm tiếp đi.

 

Nhanh lên, tìm gì đi chứ!!

 

-Nhanh lên!
-Nhiên liệu chảy ở ngư lôi sau!

 

Tốt!

 

-Xếp.
-Hộp dụng cụ đâu?

 

Hệ thống tiếp nước đã cách ly.

 

-Chuyển đường tiếp nước.
-Còn 3m nữa ở đây.

 

Dễ như nhai thịt.

 

Như nhai thịt mềmh rã.

 

Thịt ninh nhừ, tan trong miệng.

 

-Bánh nhân thịt.
-Dmitri rất thích bánh nhân thịt.

 

Nhiệt độ lò?

 

530 độ

 

-Bao lâu?
-Khoảng 15 phút.

 

Giỏi lắm.

 

-Đồng chí thuyền trưởng?
-Gì?

 

Thiết bị đã sẵn sàng, và
chúng tôi chờ lệnh vào.

 

Còn vài phút đưa anh em lên trên đi.

 

-Hít thở không khí một chút.
-Cảm ơn. Anh em nghe chưa?

 

Đi thở một chút đi.

 

-Đi, đi!
-Trung úy.

 

-Đi đi.
-Tôi sắp lấy vợ.

 

Anh sẽ lấy vợ.

 

Chắc chắn mà.

 

Tóc ta sẽ rụng hết, đại khái như vậy.

 

-Đâu đến nỗi tệ vậy.
-10 phút đâu có sao.

 

1 giờ nữa là mình hết ca rồi.

 

Đúng là định mệnh.

 

-Không có áo chống phóng xạ!
-Trong kho hết rồi!

 

Họ đưa ta áo bảo hộ hóa chất.

 

-Có khác gì áo mưa đâu!
-Misha, biết rồi!

 

Cứ bảo anh em mặc vào cho đỡ.

 

Có thể làm gì hơn?

 

 

Chỉ có 10 phút.

 

-Làm gì được thì làm rồi đi ra!
-Được không, Anatoli?

 

-Ổn chứ?
-Ừ.

 

-Mọi việc sẽ ổn.
-Thuyền trưởng.

 

Anh em.

 

Công việc ngặt nghèo này
giao cho anh em.

 

Sự sống còn của tất cả
trong tay anh em.

 

Xin phép tiến hành sửa chữa
lò hạt nhân, đồng chí thuyền Trưởng.

 

Đồng ý.

 

Cầu Chúa phù hộ anh em.

 

Nhiệt độ bên trong là bao nhiêu?

 

725 độ.

 

Chúng tôi vào trong.

 

Nhanh lên, nhẹ thôi.

 

Trong đó thế nào?

 

Bác sĩ, bác sĩ.
Đưa họ ra đằng mũi nhanh!

 

Giữ họ ở càng xa phóng xạ
càng tốt.

 

-Thấy trong người thế nào?
-Không sao cả.

 

Tốt, tốt, đưa đồng hồ
đo phóng xạ đây.

 

Cảm ơn.

 

Độ nhiễm thấp, phải không, bác sĩ?

 

Vâng, tất nhiên.

 

1 giờ nữa cho tôi biết tình hình của họ.

 

Tin vui, Anatoli, nhiễm rất ít.

 

-Thôi được, được rồi.
-Từ từ.

 

Đến giờ rồi, các đồng chí.
Đã đến lúc.

 

Mang mặt nạ vào.

 

Nhanh lên, đi thôi.

 

10 phút. Nhìn tôi đây.

 

Nhanh lên! tỉnh lại!

 

Đến lúc phải đi!

 

Đi đi!

 

Không sao đâu!

 

Sếp.

 

Bác sĩ!

 

Nhanh lên!

 

Được rồi!

 

Sếp Gorelov đã đi thay anh ta.

 

Giỏi, giỏi lắm!

 

Thuyền trưởng cho gọi tôi?

 

Ừ. Ta sẽ không bắn đầu đạn nào.

 

Biết đọc độ phóng xạ không?

 

-Thưa biết!
-Cho biết độ phóng xạ của từng khoang!

 

Tuân lệnh!

 

-Nhiệt độ?
-925 độ.

 

Còn bao lâu?

 

7 phút, 40 giây.

 

Đặt anh ta xuống.

 

Sếp!

 

Sếp!

 

Rồi. Konstantin đang dìu cậu ấy.

 

Cứu được rồi, tốt, tốt lắm.

 

Có cậu ấy rồi! sẽ đưa cậu ấy ra.

 

Ừ, được, được.

 

Đang chảy, đang chảy.
Nước làm nguội đã chảy.

 

Bảo thuyền trưởng nước làm
nguội đang chảy vào.

 

Thành công! Thành công rồi!

 

Sếp!

 

Thành công rồi, anh bạn.

 

Thành công rồi bạn ơi.

 

Đúng rồi, ta đã cho họ thấy
Cho họ biết.

 

Đúng rồi, từ từ

 

-Giúp anh ta 1 tay.
-Từ từ, từ từ!

 

Được rồi, nhanh lên.

 

Tim ra cậu rồi.

 

Thuyền trưởng, 950 độ!

 

930 đang xuống. 920.

 

910!

 

900!

 

-Thuyền trưởng!
-Sếp.

 

850!

 

830!

 

800

 

Thuyền trưởng đây.

 

Lò phản ứng đã sửa chữa xong.

 

Tất cả nhờ kỹ sư trưởng Gorelov...

 

và ca trực thứ 3 của lò phản ứng

 

Công việc rất tốt.

 

Hãy yên nghỉ

 

-Tàu ngầm hướng về đâu?
-2-2-0, thưa thuyền trưởng.

 

Quay đầu tàu lại! Hướng 0-4-0.

 

Động cơ tới trước, chậm.
Động cơ phải 30

 

-Hướng 0-4-0.
-Động cơ trước, vận tốc chậm.

 

Động cơ phải, 30.
Vận tốc bình thường, 0-4-0.

 

Trở về căn cứ?

 

Vói vận tốc 5 hải lý sẽ mất
rất nhiều ngày.

 

Chúng ta sẽ thành 1 con tàu ma.

 

Thuyền trưởng.

 

-Anh em đói.
-Thức ăn đã nhiễm phóng xạ.

 

Đưa họ thức ăn để
trong lon hay hộp kín.

 

Và cho họ uống ruợu vang đỏ để
làm chậm quá trình hấp thu phóng xạ.

 

Tuân lệnh.

 

Thuyền trưởng! ở đây.
Chỉ có 5 đơn vị.

 

Nhưng trong lò phản ứng
gấp 10 lần như thế.

 

Tắt hệ thống thông gió!

 

Các khoang, đóng hệ thống
thông hơi lại!

 

Thuyền trưởng nếu ta

 

Ta sẽ điều khiển tàu với 1 ít
người. Cho anh em lên trên

 

càng xa khu phóng xạ càng tốt.

 

Chúng ta ở 160 km cách
căn cứ NATO ở Jan Mayan.

 

Ta có thể đến đó, nhờ quân
đội Mỹ giúp.

 

Không đời nào tôi lại

 

để tàu ngầm hay lính của tôi
rơi vào tay địch!

 

Vậy, anh định làm sao?

 

Không liên lạc điện đài được nữa.
Nếu ta cứ đi tiếp

 

Đài chỉ huy sẽ cho tàu khác đi tìm ta.

 

Mức phóng xạ tăng quá nhanh!

 

Ta đang chạy bằng động cơ
điện, không còn kịp nữa!

 

Họ sẽ tìm ra ta!

 

Thuyền trưởng thì lúc nào
cũng chắc chắn như vậy!

 

Tốt.

 

Cậu khoẻ rồi.

 

Cậu đỡ nhiều rồi, Yevgeni.
Tiếp theo.

 

Tốt lắm. Ừ, tiếp theo.

 

Ảnh tôn giáo

 

bị cấm

 

Liên lạc với 0-1-5. Tầm
2,000m, thuyền trưởng.

 

Khoan, đừng! Đừng, đừng!

 

Khoan!

 

Đó là người Mỹ!

 

Thuyền trưởng!

 

Chúng đã tìm ra ta!
1 khu trục Mỹ.

 

Thuyền trưởng!

 

Người Mỹ liên lạc với ta
trên tần số khẩn cấp!

 

Trực thăng đã báo cáo về
người của ta trên boong tàu ngầm

 

Thuyền trưởng của họ đề nghị
giúp đỡ.

 

Bảo họ ta không cần giúp đỡ,

 

Chỉ đứng hít thở không khí thôi!

 

-Họ làm gì đấy?
-Họ chụp ảnh ta!

 

Này!

 

Này gián điệp Mỹ!

 

Nhìn này!

 

-Nhìn đi!
-Anh em!

 

Hãy nhìn con tàu đẹp này!

 

Chúng tôi đề nghị giúp đỡ!

 

Họ muốn tàu ngầm này.
1 chiến thắng lớn cho họ.

 

Nước ở đây sâu hơn 1 dặm.

 

Ta có thể cho anh em ra hết

 

-Họ sẽ phải nhận ta.
-Thuyền trưởng Polenin nói đúng.

 

Có bè cứu hộ có thể cứu mọi người.

 

Cho anh em ra khỏi tàu ngầm?

 

Giao lính của tôi cho người Mỹ
để họ hỏi cung?

 

Nhiệm vụ của thuyền trưởng đã
rõ ràng. Phải cứu lấy họ.

 

Bổn phận tôi là bảo vệ quốc gia

 

và tôi sẽ làm điều đó cho
đến hơi thở cuối cùng!

 

Anh chẳng bảo vệ cái quái gì
ngoài tham vọng của chính anh.

 

Ra kia mà nói với những người
đang chết, hãy nói với họ!

 

Đừng nói đến việc hàng Mỹ nữa.

 

Đó là phản quốc.
Nếu anh nhắc 1 lần nữa

 

tôi sẽ cho biệt giam anh.

 

Còn anh, anh là chính ủy

 

đại diện cho Đảng, chịu trách
nhiệm về tinh thần anh em.

 

-Vâng.
-Vậy hãy làm sao cho xứng đáng.

 

Thủy thủ đoàn cần thấy anh
can đảm, không phải sợ sệt.

 

-Sợ hãi là điều hay lây.
-Tuân lệnh.

 

-Vâng?
-Cắt liên lạc với người Mỹ!

 

-Đó là kẻ thù.
-Tuân lệnh!

 

Hãy giúp tôi!

 

Làm ơn

 

-Anh em ra sao?
-Làm sao tôi biết được?

 

Tôi chẳng biết gì về bệnh
do phóng xạ cả.

 

Làm ơn

 

Tôi chỉ cho họ aspirin

 

và đang tránh cho những
người hấp hối

 

lây cho những người còn
chút hy vọng!

 

Bình tĩnh!

 

Ông là một sĩ quan Hải quân!

 

Hãy trở vào đó nói với họ
là họ đang khá dần.

 

Như ông vừa nói, ông chẳng
biết gì về bệnh do nhiễm phóng xạ

 

Biết đâu họ đã đỡ rồi.

 

-Thuyền trưởng!
-Gì?

 

Độ phóng xạ đang tăng dần
ở các khoang.

 

-Đồng chí Suslov.
-Gì thế?

 

Phóng xạ sẽ giết ta chết hết.

 

Phòng chính trị cho anh quyền

 

đổi cấp chỉ huy.

 

Chỉ khi nào có vi phạm chức năng.

 

Đây đúng là trường hợp đó.

 

Chính ông ta cũng bị phóng xạ
ảnh hưởng rồi.

 

Ông ta không tỉnh táo, nếu không,
đã cho anh em ra khỏi tàu.

 

Chúng tôi sẽ biết phải làm gì
khi đến lúc.

 

Mối hàn sắp rơi ra!

 

Nhiệt độ trong lò là 450 độ
và đang lên!

 

Thuyền trưởng.

 

-Lò phản ứng lại trục trặc!
-Thuyền trưởng!

 

Nhiệt độ trong lò là 450 độ
và đang lên!

 

Đây là thuyền trưởng!
Anh em xuống tàu ngay!

 

Chuẩn bị lặn khẩn cấp!

 

Tất cả xuống hết! xuống hết!
Chuẩn bị lặn! Chuẩn bị lặn!

 

Đóng nắp tàu lại!

 

Tôi không xuống nữa!
Tôi không lặn xuống nữa!

 

Tất cả về vị trí! Nhanh lên,
nhanh lên!

 

Phải đi ngay!

 

Andrei, không!

 

Đừng, Andrei!
Cậu làm gì vậy!

 

Lặn ngay, lặn ngay!

 

Nhanh lên! Xuống!

 

Xuống khoang ngay!
Đây là lệnh!

 

-Nhanh!
-Đâu thể bỏ cậu ấy như vậy!

 

Người Mỹ còn đề nghị giúp đỡ không?

 

-Thuyền trưởng đã bảo không
-Kiểm tra đi.

 

-Họ còn đó.
-Sao lại lặn? Định nướng chúng ta à?

 

Không, tôi không đi!

 

-Yevgeny! ta đang lặn!
-Không!

 

Chuẩn bị bồn chứa nhanh!

 

Đưa đây cho tôi!

 

Thật vớ vẩn! Bỏ tôi xuống!

 

Lửa cháy ở ngư lôi sau!

 

-Ngư lôi sau?
-Thôi.

 

Báo cáo!

 

Lửa cháy ở khoang sau!
Không liên lạc được nữa!

 

-Đội cứu hỏa đang chuẩn bị!
-Khởi động hệ thống chữa cháy!

 

-Chúng ta chết mất!
-Ngư lôi nổ cũng chết.

 

-Họ có ống thở
-Không có.

 

Chúng tôi đã dùng dưỡng khí
cho đội sửa chữa lò phản ứng.

 

-Chờ họ một chút xem sao.
-Khởi động đi!

 

Điện chưa nối mạch.
Phải đến đó mở tại chỗ.

 

Hãy đến khoang 9 và mở hệ thống.

 

Anh cãi lệnh tôi?

 

Tự tay tôi sẽ làm việc đó!

 

Nếu anh rời vị trí chỉ huy, tôi
sẽ nhờ người Mỹ giúp

 

anh sẽ không thể cản được tôi!

 

Nếu không xử lý được, tự tôi
sẽ mở hệ thống chữa cháy.

 

Dập tắt lửa, nhanh lên!

 

Sao không lặn?

 

Thực hiện chức năng
do Đảng giao phó.

 

Tôi truất quyền anh vì đã
vi phạm quyền hành.

 

Cách ly dòng điện!

 

Chỉ phí công thôi! Cho người
sửa lò phản ứng đi!

 

Ngư lôi 8!

 

Kornilov, bảo người Mỹ ta
cho anh em rời tàu ngầm

 

và sẽ cần họ giúp đỡ.

 

Nhắn tin đi!

 

Khu trục Mỹ, khu trục Mỹ,
đây là tàu ngầm Liên Xô, Over.

 

Đồng chí Đô đốc.

 

Đại tướng Vershinin, KGB.

 

Vostrikov của anh có phải
1 tên phản quốc hay không?

 

Chúng tôi chỉ biết K-19
đã đứt liên lạc với chúng tôi.

 

Đứt liên lạc với ta?

 

1 máy bay trinh sát đã phát
hiện 1 khu trục Mỹ

 

đi theo K-19.

 

1 khu trục Mỹ.

 

Thuyền trưởng Polenin
gọi Ban chỉ huy.

 

Nhắc lại, thuyền trưởng Polenin
gọi ban chỉ huy.

 

Thuyền trưởng Polenin
gọi Ban chỉ huy.

 

Nhắc lại, thuyền trưởng
Polenin gọi Ban chỉ huy.

 

-575 độ và đang lên.
-Im đi!

 

Anh không biết mình đang làm gì!

 

Từ từ, từ từ.

 

-Ai vậy?
-Dmitri.

 

Thuyền trưởng Polenin gọi
Ban chỉ huy

 

-Nhắc lại, thuyền trưởng Polenin!
-Cố lên, Vanya!

 

-Không sao đâu!
-Ban chỉ huy đâu?

 

5 người!

 

Thuyền trưởng Polenin, tôi đã
dùng quyền hành của tôi

 

để giao tàu ngầm lại cho anh chỉ huy.

 

Anh đã là thuyền trưởng của
chúng tôi từ trước đến giờ.

 

Chúng tôi đã liên lạc với tàu Mỹ.

 

Chúng tôi chỉ cần anh ra lệnh bỏ tàu.

 

Tốt.

 

Tốt.

 

Ở đây không cần vũ khí.
Đưa đây cho tôi.

 

Đưa súng đây cho tôi.

 

Đưa tôi súng và chìa khóa còng tay.
Nhanh lên.

 

Đưa đây cho tôi.
Tàu ngầm này là gia đình tôi.

 

-Tất nhiên rồi.
-Chìa khóa còng tay nữa.

 

Thuyền trưởng.

 

Anh phản gia đình anh.

 

Anh phản tôi.

 

-Anh đã bị bắt!
-Sao?

 

Hai người đi cho khuất mắt tôi!

 

Lấy súng họ, giam họ lại, nhanh lên!

 

Thuyền trưởng Polenin, như thế là tạo phản!

 

Lửa ở khoang 10 đã dập tắt!

 

Hệ thống chữa cháy
không cần thiết.

 

Tiếc thay chỉ còn 1 người sống sót.

 

Cảm ơn.

 

-Thuyền trưởng.
-Thuyền trưởng.

 

Ta phải lặn.

 

Tôi là thuyền trưởng.

 

Đừng ra lệnh cho họ nữa

 

Hãy hỏi họ.

 

Tôi là thuyền trưởng.

 

Tình cảnh ta rất bi đát.

 

Việc sửa chữa lò hạt nhân đã thất bại.

 

Bất cứ lúc nào cũng có thể nổ

 

và khiến đầu đạn hạt nhân nổ.

 

Như thế sẽ tiêu diệt khu trục Mỹ

 

chỉ cách vài cây số

 

ngoài khơi căn cứ NATO.

 

Với tình hình chính triị căng thẳng
như hiện nay

 

giữa hai đất nước.

 

Điều này có thể dẫn đến
những cuộc tấn công trả thù

 

trên đất nước ta.

 

Ta có thể lặn

 

để tìm cách sửa chữa lò

 

nhưng không bảo đảm.

 

Tôi chờ ý kiến các anh.

 

Đóng hết cửa khoang lại!

 

Khoang 10 đã đóng kín.

 

Khoang 9 không còn khói.

 

Đủ người và sẵn sàng!

 

Khoang 8 sẵn sàng chiến đấu vì
Liên Xô, thưa thuyền trưởng.

 

Khoang 7 sẵn sàng làm nhiệm vụ!

 

Khoang 5, có mặt và sẵn sàng!

 

Khoang 1, có chúng tôi,
thưa thuyền trưởng.

 

Sẵn sàng lặn, thuyền trưởng.

 

-Cho tàu lặn!
-Cho tàu lặn!

 

Cho lặn xuống 300m,
giữ nghiêng 5 độ!

 

-Cho tràn nước!
-Cho tràn nước khoang chính.

 

-Các động cơ hết vận tốc!
-Cho động cơ chạy tối đa!

 

Giữ mũi thấp 5 độ!

 

Radtchenko.
Trung úy Radtchenko!

 

Trung úy Radtchenko, trình diện!

 

Thuyền trưởng nhiệt độ lò
760 độ, đang lên!

 

Trung úy Radtchenko.

 

-Anh ta đâu?
-Bên trong.

 

Anh ta ở trong đó đã bao lâu?

 

-18 phút.
-18 phút?

 

Khoan đã, thuyền trưởng.

 

-Không thể vào đó mà không có
-Đóng nắp lại.

 

Tôi không thấy không thấy gì cả!

 

-Để tôi đỡ cậu!
-Thuyền trưởng!

 

-Thấy cậu rồi!
-Tôi xin lỗi

 

Mở nắp, mau!

 

-280m!
-Lấy lại thăng bằng!

 

Cho qua!

 

970 độ, ổn định, thưa thuyền trưởng!

 

Mở nắp nhanh lên!

 

Anh ta bị nhiễm quá nặng!

 

Ai sẽ vào tiếp?

 

Thuyền trưởng! Nhiệt độ đang hạ!

 

Thành công rồi!
Cậu ấy đã trở thành 1 anh hùng!

 

Cho tàu nổi lên!

 

-Xả nước!
-Cho tàu nổi lên!

 

-Cứ giữ 15 độ đằng mũi.
-Động cơ chạy hết vận tốc!

 

-Lên phòng máy!
-Lên 15 độ đằng mũi!

 

Tôi đã nối máy!

 

Hãy liên lạc với thuyền trưởng Mỹ
khi lên đến mặt nước.

 

Bảo ông ấy chúng ta cần giúp đỡ!

 

Tuân lệnh!

 

Tuân lệnh!

 

-Cho ống nhìn lên!
-Ống nhìn lên!

 

Anh em,

 

Anh em đã hoàn thành nhiệm vụ
cho quê hương.

 

Đảng tự hào vì càc anh.

 

Tôi tự hào vì các anh.

 

Tôi rất hãnh diện.

 

Thuyền trưởng, thuyền trưởng

 

Ừ, Vadim. Có tôi đây.

 

Mối hàn lần này có chắc không?

 

Chắc lắm, Vadim.
Mối hàng rất chắc.

 

Cậu là 1 anh hùng, Vadim.

 

Cậu nghe không?

 

Cậu là 1 anh hùng.

 

Tất cả các anh.

 

Tất cả

 

đều là anh hùng.

 

Tôi đã hy vọng tàu của ta
sẽ tìm thấy ta.

 

Độ phóng xạ lên quá cao.

 

Tôi đã yêu cầu viên thuyền trưởng Mỹ

 

giúp đỡ chúng ta.

 

Chuẩn bị rời tàu!

 

Khu trục Mỹ, hướng 0-4-5-
Tầm 2.000m.

 

Thuyền trưởng, liên lạc rồi!

 

-Sao
-Thuyền trưởng!

 

-Tàu ngầm có thể gặp trục trặc
-Trục trặc gì?

 

Cá nhân tôi đã biết thuyền trưởng Vostrikov
1 nửa đời tôi.

 

Chưa từng có người nào trong
hải quân mà tôi tin tưởng hơn.

 

Tin hơn cha anh ta sao?

 

Tôi chưa từng biết cha anh ta.

 

Thuyền trưởng!

 

Thuyền trưởng?

 

Khi bố tôi đi biển

 

Ông ấy hay mang theo..

 

những nắm đất trong túi áo.

 

một chút đất quê hương
ông ấy bảo thế.

 

Ông ấy thà chết còn hơn phản bội
quê hương.

 

Hãy liên lạc với tôi khi tàu
cứu hộ cuối cùng đã đầy.

 

Tôi sẽ đánh đắm tàu ngầm.
Người Mỹ sẽ không có nó.

 

Không cần như thế đâu.

 

Tàu ngầm của ta S270, đã tìm ra ta,

 

Đồng ý.

 

Đồng ý.

 

Đồng ý. Hết.

 

Mát-xcơ-va trả lời qua tàu ngầm S270.

 

Họ bác bỏ đề nghị cho thủy thủ
rời tàu.

 

Thưa thuyền trưởng.

 

Ho cho tàu đến kéo ta về.

 

Còn gì nữa không?

 

Họ nói.

 

Họ bảo cho anh em ăn trái cây tươi.

 

Tôi muốn lính của tôi xuống tàu.
Tôi cãi lệnh Mát-xcơ-va.

 

Như thế là tiêu tan sự nghiệp của anh.

 

Họ sẽ cho anh vào trai cải tạo
như cha anh.

 

Thì...cũng là 1 truyền thống gia đình
vậy, phải không?

 

Đi, đi nhanh lên!

 

-Nhanh lên!
-Được rồi!

 

Từ từ, từ từ!

 

Được rồi, được rồi!

 

Phải khử nhiễm, anh hiểu không?

 

Tổng vệ sinh từ trên xuống
dưới. Tắm sạch đi.

 

Lạnh lắm. Vào trong sẽ ấm hơn.
Phải lấy hết quần áo ra.

 

Chúng tôi sẽ khử nhiễm
và đốt hết quần áo anh.

 

-Rồi anh có thể xuống dưới.
-Cởi quần ra.

 

Từ từ.

 

-Lối này!
-Cẩn thận dây thừng.

 

-Đưa qua đây.
-Nhanh lên, kéo đi!

 

Cẩn thận nhé.

 

Tàu của anh, Misha.

 

Tôi đã mất chức Yuri,
nhưng chưa mất lòng tự trọng!

 

Còn anh đã mất cả hai!

 

-Tôi đi đâu đây?
-Mang chăn mền lại đây!

 

Họ đưa cậu về, Vadim.

 

Tôi cần tấm ảnh của Katya.

 

-Đâu?
-Trong túi tôi.

 

Đây.

 

Đây này.

 

Tôi không thấy gì cả.

 

Tôi không thấy cô ấy nữa.

 

Anh em có đủ, thưa thuyền trưởng.

 

Nhanh lên, nhanh lên,
chuyền họ qua đây.

 

Sao anh không thay tôi khi
có cơ hội?

 

Vì họ làm thế là sai.

 

Chuẩn bị kéo tàu đi.

 

Tuân lệnh.

 

-Đưa họ qua đây, nhanh lên!
-Nhanh lên!

 

Lev, thấy anh tôi mừng quá.

 

Mát-xcơ-va tưởng anh lấy tàu
ngầm bỏ trốn luôn chứ.

 

Họ bảo tôi lên danh sách anh
em còn khỏe để làm chứng.

 

Làm chứng về việc gì?

 

Về anh đấy.

 

Kiểm tra dây kéo chắc chắn nhé.

 

-Nhanh lên, về nhà.
-Cảm ơn bác sĩ.

 

Thành công rồi, ta được về nhà.

 

Đi tiếp, anh em, cứ đi đi.

 

-Ừ, lại đây nhanh lên.
-Về nhà thôi!

 

Ở từng giai đoạn, khi thảm kịch
có nguy cơ

 

phát triển thành 1 sự việc
thảm khốc hơn

 

các sĩ quan và thủy thủ đoàn
đã làm những việc phải làm.

 

7 người đã chết.

 

Và không ai biết còn bao
nhiêu người nữa đang hấp hối

 

hay đang chết nhanh đến đâu.

 

Đây là những người đã trở về
để bị hỏi cung

 

như thể đã có 1 tội ác tày trời

 

bị tra hỏi ngay cả khi đang được
điều trị do nhiễm phóng xạ

 

bị giam cầm và cách ly
với vợ và gia đình mình.

 

Nhưng chính họ và các đồng chí
của họ đã cứu K-19.

 

và có thể biết đâu họ cũng
đã cứu tất cả quý vị ở đây nữa.

 

Cảm ơn, thuyền trưởng Polenin.

 

-Còn 1 điều nữa.
-Cảm ơn!

 

Không thuyền trưởng nào trong hải quân
Xô Viết đã từng đối mặt với

 

những quyết định như vậy...
về số phận con tàu, về từng thủy thủ.

 

Số phận của cả thế giới

 

tất cả đều lên bàn cân.

 

Hải quân là cả cuộc đời tôi.

 

1 điều tôi biết rõ: 1 con tàu
chỉ có thể có 1 thuyền trưởng.

 

Gánh nặng chỉ huy trên vai người đó

 

và chỉ 1 người đó mà thôi.

 

Không ai trong quý vị

 

không ai trong quý vị có quyền
phán xử thuyền trưởng Vostrikov.

 

Quý vị không có ở đó. Tôi đã có mặt.

 

Đó là thuyền trưởng của chúng tôi.

 

Thuyền trưởng của tôi.

 

Và sẽ thật là một vinh dự nếu

 

tôi được đi biển dưới
quyền ông ấy lần nữa.

 

Đông Đức đã đồng ý thực hiện

 

điều phương Tây yêu cầu họ làm
từ hơn 1 thế hệ nay.

 

Mát-xcơ-va
Năm 1989.

 

Sau khi phá bức tường Berlin...
Chính phủ nay đã thông báo...

 

sẽ tổ chức bầu cử dân chủ...

 

Thuyền trưởng K-19 được tha bổng,

 

nhưng không được chỉ huy
tàu ngầm nào nữa.

 

Ông và thủy thủ đoàn sống sót đã
thề giữ bí mật đến hết đời mình.

 

7 người đã sửa chữa lò phản ứng đã
chết vài ngày sau khi về đến quê nhà.

 

20 người khác đã chết vì nhiễm
phóng xạ trong vòng vài năm sau đó.

 

Chỉ đến khi chế độ cộng sản sụp đổ,
những người sống sót...

 

mới có thể công khai thương tiếc bạn
và phá vỡ lời thề im lặng.

 

Tôi nhớ trước đây anh cao hơn nhiều.

 

Rất vui được gặp lại anh.

 

Tôi nữa.

 

Xin mời.

 

Rất mừng anh đã tìm ra tôi.

 

Nhưng thật ra hôm nay
không tiện lắm..

 

Không phải là hôm nay chứ.

 

Thủy thủ đoàn của anh.

 

Hôm nay là đúng 28 năm.

 

Thuyền trưởng! nâng ly!

 

Chúc mừng anh em còn ở đây

 

Vì sự can đảm của ho
tôi đã tuyên dương họ

 

là Anh hùng Liên bang Xô Viết.

 

Nhưng Ủy ban đã phán

 

là vì không phải thời chiến

 

vì đó chỉ là 1 tai nạn

 

họ không xứng đáng với
danh vị Anh hùng.

 

Danh vị từ những người như vậy
thì vinh dự gì?

 

Những người này đã hy sinh

 

không phải để lãnh huân chương

 

mà vì, khi thời điểm đến

 

đó là nhiệm vụ của họ

 

không phải với hải quân,
hay với Nhà nước

 

mà đối với ta

 

đồng chí của họ.

 

Thế nên

 

uống cho tình đồng chí!

 

Cho tình đồng chí!